Tháng Mười - Mùa Thu

Cùng em đến tự mùa Thu
Cách nhau hai đầu nỗi nhớ
Ở giữa mong manh duyên nợ
Tháng Mười nơi em, nơi ta

Chiều thu nắng đã phôi pha
Vẫn ánh mắt em say đắm
Vẫn nét riêng mang đằm thắm
Tím chùm Thạch thảo đoan trang

Tháng Mười của em nắng vàng
Nhớ ai lá bàng nhuộm đỏ
Gót sen dịu dàng trên phố
Em hương hoa sữa nồng nàn

Ngõ khuya se sắt gió hàn
Vai gầy mong manh áo mỏng
Tháng ngày đi về lẻ bóng
Cõi tình hoài vọng chông chênh

Mùa Thu thay áo trở mình
Sao rơi cuối chiều sương giáng
Lá rơi từ miền xa vắng
Ta về trong giấc cô miên

Tháng Mười của ta muộn phiền
Con đường nhạt nhoà mưa gió
Ký ức ngập căn gác nhỏ
Ta cùng nỗi nhớ chênh chao

Mùa Thu của ta xanh xao
Phố dài khuất vào thăm thẳm
Bóng ai độc hành thầm lặng
Con tàu lầm lũi trong đêm

Ta về từ cõi lãng quên
Ngựa hoang trái tim hoá đá
Đôi mắt em như phép lạ
Đã hồi sinh một tình yêu

Ta cánh chim trời cô liêu
Suốt đời cháy bùng cơn khát
Em một tình yêu có thật
Ốc đảo cho đời bình yên

Bên nhau bởi một lời nguyền
Kiếp xưa hẹn hò dang dở
Tháng Mười kết se duyên nợ
Mùa Thu cho đắm say tình

Lương Thiện Chiến

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.