Ru Tình

À ơi
Ngủ đi em ngủ đi tình
Sớm mai thức dậy đón bình minh lên
Đêm là xứ của lãng quên
Để em trút bỏ ưu phiền đắng cay

Ru em ngủ nhé cho say
Quên đi duyên phận mỏng dày tình ơi
Vượt qua giông tố cuộc đời
Ru lời của sóng chơi vơi nỗi niềm

Đêm nay trăng mở lối riêng
Rước em kiệu mộng về miền yêu thương
Cuộc tình giữa cõi vô thường
Tháng ngày như khói như sương qua thềm

Ngực ta đây chiếc gối êm
Cánh buồm trong giấc mơ em hiện về
Ngược dòng mấy nẻo sông mê
Lời ru thấm đẫm câu thề trăm năm

Hàng cây xào xạc thì thầm
Trút lá lót ổ em nằm qua đông
Gom những vạt nắng bên sông
Lời ru ấm nỗi đợi trông mỏi mòn

Ru em từ thuở trăng non
Đến khi trăng khuyết ta còn vẫn ru

Lương Thiện Chiến

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.